KÍNH CHÚC QUÝ ANH EM BẠN HỮU MỘT NĂM MỚI
TRÀN ĐẦY NIỀM VUI VÀ HẠNH PHÚC !!!
VUI TRONG SỨC KHOẺ, TRẺ TRONG TÂM HỒN
Charles.Hieu
Ngày đó, cuộc sống của muông thú trong rừng đã bị nhiều xáo trộn, rừng bị tàn phá, thú rừng bị diệt vong dần dần. Là người cai quản thiên hạ, Ngọc Hoàng hiểu rằng không sớm thay đổi thì rừng sẽ bị mất. Vì thế, Ngọc Hoàng đã quyết định cử Rồng xuống để cai quản muông thú. Nghe tiếng Rồng thì ai cũng vị nể, Rồng có nhiều tài năng, lại có uy nghi lẫm liệt, nếu Rồng xuống cai quản rừng thì mọi việc chắc chắn sẽ được cải thiện.
Rốt cuộc tất cả các đội đều không đồng tình nhận Rồng về vì sợ Rồng sẽ chiếm mất chỗ. Đến lúc đó, Cọp mới tung chiêu:
Thế là từ hôm đó, trong khu rừng có thêm một đội nữa mang cái tên rất hay: Đội xây dựng chiến lược do Rồng làm đội trưởng. Tuy cái tên rất hay vậy, nhưng thực ra công việc chẳng có gì để làm. Một mình làm đội trưởng mà chẳng có lính, Rồng tự nghĩ ra mọi việc, nhưng chẳng việc gì được Cọp đồng ý. Lúc thì Cọp hứa từ từ sẽ thực hiện việc này việc nọ, lúc thì Cọp lại viện cớ tại nọ tại kia để Rồng không làm được việc gì. Đề xuất kiến nghị mãi cũng chán, cuối cùng Rồng phải chấp nhận trở thành một đội trường như tất cả các đội trưởng khác ở rừng: "Sáng vác ô đi tối vác về"; suốt ngày trà thuốc để giết thì giờ.
Tất cả chúng ta đang đồng hành trên chuyến hành trình mang tên Cuộc Đời. Hãy để mắt tới mọi người, nhất là những người kém may mắn và bị thiệt thòi nhất. Hãy sẵn sàng chia sẻ với họ.
Suốt chặng
đường dài mấy trăm cây số vùng trung du Bắc bộ, đâu đâu người ta cũng
gặp những ngôi làng cổ đỏ rực xây bằng đá ong. Trải qua mọi cuộc bể dâu,
những bức tường đá ong vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt.
Xã
Mỹ Lương, huyện Chương Mỹ, Hà Nội, nằm bên bờ Tích Giang thơ mộng trải
dài, đã qua vụ gặt, thanh niên trai tráng trong làng đua nhau vác cuốc,
cầm thó đi thục đá ong từ rất sớm. Khai thác đá ong nặng nhọc, lắm công phu, người thợ dùng một dụng cụ gọi là thó. Thó bằng sắt tròn nặng và dài 2 mét, đầu dưới như xà beng nhưng tẽ ra thành hai đầu nhọn sắc bén gọi là lăn thó. Người ta dùng nó để xén đá thành từng viên, thông thường, đá dùng để xây nhà có kích thước 30x16x15cm. Đầu trên thó có những cánh bằng sắt gọi là én thó, có tác dụng giữ thó
cân đối, tạo đường thục chính xác. Không phải là nghề cha truyền con
nối, cứ đến tuổi vị thành niên là đám trai làng tự giác theo nhau đi
đánh đá ong xây nhà, chuẩn bị cho cuộc sống riêng. Nếu nhanh chỉ sau một
tháng là có thể thục được những viên đá vuông vắn. Nhưng có lẽ để thục
được những viên đá "trường 9 khoát 5" (40cmx20cm) thì người thợ cũng
phải có ít nhất năm năm kinh nghiệm.
Huyện
Thạch Thất (Hà Nội) cũng là xứ sở của đá ong. Không hiểu vô tình hay
hữu ý mà người xưa lại lấy tên "Thạch Thất" để đặt cho mảnh đất này.
Thạch thất có thể được hiểu là vùng xây nhà bằng đá. Đá gắn liền với
sinh hoạt, tình cảm của người dân đời này qua đời khác, hàng trăm khối
đá ong bao quanh nền và 237 bậc thang lên chùa Tây Phương (865-873) là
một minh chứng cụ thể.
Khi
cơn lốc đô thị hoá với những mảng bê tông "lạnh lùng" mang đến cảm giác
ngột ngạt, việc sử dụng vật liệu đá ong trong thiết kế nhà đã tạo ra
một không gian thiên nhiên gần gũi, như nghe thấy hơi thở của đất ngay
trong giấc ngủ. Với nhiều cách sử dụng khác nhau, đá ong có thể xẻ thành
từng miếng mỏng để ốp tường. So với các vật liệu khác, sử dụng đá ong
sẽ giảm được chi phí vật liệu trong ngôi nhà, đơn giản trong thi công và
mang lại vẻ đẹp thuần khiết. Cũng có thể dùng đá ong để tạo những mảng
lớn tạo cảm giác vững chãi, thanh và cao hơn. Trong khuôn viên Câu lạc
bộ Đầm Sen tại Quảng Bá - Hà Nội, đá ong không chỉ để dựng nhà, mà đã
tạo nên những nhóm tượng rất đẹp, mang lại một phong cách riêng, độ
loang chảy của màu đem đến một vẻ đẹp tự nhiên huyền bí.
Đà Lạt đã bội thực dự án resort (235 dự án) với hàng vạn biệt thự cùng khách sạn sẽ ra đời để gộp vào hệ thống 700 khách sạn, nhà nghỉ hiện hữu. Dự án resort đã và đang bủa vây các vùng đồi, thung lũng trồng hoa. Cùng với đó, các làng trồng hoa ngày càng teo tóp vì cơn lốc địa ốc, phân lô đô thị... Người ta sẽ không còn tìm thấy nữa làng hoa sau trường Lycée Yersin xưa, làng rau - hoa bên trên hồ Đội Có, làng rau - hoa ấp Hồng Lạc, làng hoa quanh hồ Vạn Kiếp, làng rau - hoa bên trục đường Nguyễn Công Trứ... Làng trồng hoa hồng Vạn Thành lừng danh nhiều lần bị lăm le quy hoạch thành đô thị. Làng trồng hoa ở khu Đất Mới, rồi làng hoa cạnh hồ Chiến Thắng... cũng đang rục rịch "gả" cho các dự án du lịch. Ngay cả làng hoa đầu tiên trong lịch sử ngành trồng hoa là Hà Đông cũng đang mất dần vì nhà cửa mọc lên ồ ạt. Đô thị đang nuốt dần những làng trồng hoa và chính việc không sốt sắng trong triển khai quy hoạch chi tiết trong tổng thể quy hoạch chung về Đà Lạt của nhiều cấp, ngành tại địa phương đã góp phần "giúp" các làng trồng hoa tại đây trở thành hình ảnh của quá khứ.
Còn một sự thật nữa đang diễn ra là nhiều nông dân Đà Lạt gần đây phải tìm vào Lạc Dương, xuống Đơn Dương, Đức Trọng... để thuê đất trồng hoa, thường là với giá cao ngất ngưởng. "Giá" của hoa mà! Chính quyền có thể chưa nhận thấy điều này, nhưng "đời sống trồng hoa" ở Đà Lạt đang chảy theo những ngóc ngách bươn chải trắc trở như vậy.
Khu trung tâm phố núi đang ở những ngày ăn nên làm ra, cho những hộ dân sống bằng nghề dịch vụ. Nhưng cũng chính những ngày này, ai có dịp ngược ra vùng ngoại ô, tiếp xúc với từng người nông dân, sẽ nghe những tâm tư của họ, trong đó có sự thẳng thắn rằng số đông họ gần như "ngoài cuộc" với không khí lợi ích cụ thể từ festival hoa kia. Thậm chí nhiều người nói rằng cái họ cần là sức mạnh của nền trồng hoa, là về nguồn giống tốt, giống mới lấy từ đâu cho hợp pháp chứ không xài "chui", nhặt nhạnh từ các công ty trồng hoa nước ngoài; nhu cầu luôn có người chỉ cho họ biết về kỹ thuật tiên tiến; cần trang bị khả năng để hoa của họ có thể cạnh tranh với hoa các quốc gia khác... Sự thật thì lâu nay nền trồng hoa ở Đà Lạt lớn mạnh phần nhiều nhờ vào sự nỗ lực tự thân của nông dân và chính họ học hỏi từ các công ty trồng hoa nước ngoài, như giám đốc Sở NN&PTNT Lâm Đồng, thừa nhận.
Nữ nhà văn Elizabeth Gilbert với cuốn tiểu thuyết diễm tình nổ tiếng Ăn, Cầu nguyện, Yêu (Eat, Pray, Love) đã lặn lội đến nước Ý chỉ để khám phá ẩm thực và bắt đầu chăng đường đầu tiên trong hành trình khám phá bản thân. Còn trong bộ phim chuyển thể cùng tên thì "người tình của nước Mỹ", nàng Julia Roberts miệng rộng đã thốt lên rằng "Tôi đang yêu cái bánh pizza của mình" (I'm having a relationship with my pizza).
Kể cả khi bạn không mê pizza, bạn cũng có thể dễ dàng phân biệt được pizza Ý và pizza Mỹ. Những nhà hàng pizza Mỹ có lối phục vụ nhanh chóng và các loại nhân dễ ăn, nhiều đạm, cùng với cái lò điện nhanh, gọn và hiện đại. Những nhà hàng pizza Ý lại đi theo phương châm "Điều tốt đến với những kẻ biết chờ đợi", nó trễ nãi với một cái lò gạch nung pizza truyền thống và phương pháp nấu nướng truyền thống: đốt củi. Ở trong những quán ăn Ý đúng kiểu, bạn luôn cảm thấy trong bầu không khí có mùi thơm của củi cháy trong lò, mùi ngầy ngật của phô mai và bột mì có khi còn vương trên tay áo người phục vụ. Pizza được nướng bằng lò củi mới là pizza - không phải thức ăn nhanh. Pizza Ý phải là loại pizza có đế bột mỏng, tựa như 1 chiếc đĩa để nâng niu những loại nhân phối hợp tưởng chừng ngẫu nhiên lại hết sức hợp lý về hương vị bên trên. Chỉ riêng pizza Ý thôi cũng mất đến vài tháng để bạn thử hết tất cả các loại.
Còn món lasagna, sự mô tả chính xác của nó chỉ đơn giản là một miếng mì miếng bỏ lò với thịt băm sốt cà chua với phô mai tươi. Các nguyên liệu đều có vẻ đơn giản và giống những món ăn ngậy, béo, nhiều bột và đạm. Ở giữa những lớp mì và thịt là những loại nước sốt đặc trưng của ý với nguyên liệu chủ yếu là sữa, bột mì, muối và phô mai tươi bào nhỏ. Tất cả những thứ này, nằm xếp lớp với nhau đơn giản và được nướng chín ở một nhiệt độ cao. Khi món lasagna được dọn ra trong một chiếc đĩa sâu lòng, với điềm diềm phô mai cháy cạnh màu vàng sậm và một chút phô mai còn sủi lên vì nóng, bạn sẽ không cưỡng lại được những lát mì trộn bột trứng dạng miếng được cán mỏng, từa tựa như lớp vỏ hoành thánh của người Hoa, lá mì mềm mà không nát, nằm như những chiếc chăn đắp, ủ ấm lớp thịt băm và quyện với màu đỏ tươi của sốt cà chua. Khi bỏ vào miệng, một miếng lasagna hoàn toàn có thể làm bạn có cảm giác tan chảy với tất cả những gì thơm, ngọt, dịu, êm mượt và đậm đà nó mang lại.