Đó là một buổi sáng Thứ Sáu Tuần
Thánh. Tôi ngồi toà giải tội. Một người đàn ông bước vào, quỳ xuống, bắt đầu
xưng tội:
“Thưa Cha, nói thật, con không
muốn đi xưng tội chút nào.”
Tôi hỏi: “Vậy tạo sao ông đến đây?”
Người đàn ông trả lời: “Cha có
nhìn thấy người đàn bà ngoài kia không? Vợ con đó. Con bước vào đây chỉ là để
tránh bà ấy cằn nhằn trong suốt mùa Phục Sinh này.”
Tôi trả lời: “Vậy ư! Song vì ông
đã đến đây rồi, chi bằng ông thành thật xưng tội luôn đi. Có gì mất mát thêm
đâu nhỉ.”
Sau một chốt lát ngần ngừ, người
đàn ông đáp: “Ờ, ờ, phải. Đằng nào cũng đã bước vào đây. Con sẽ xưng tội một
cách đàng hoàng.”
………
Nhiều năm sau, người đàn ông ấy
gặp tôi, tâm sự:
“Cha ơi, Cha còn nhớ lần con bị vợ
ép vào xưng tội hôm Thứ Sáu Tuần Thánh ấy không? Cuộc sống của con đã thay đổi
hoàn toàn từ đó.”
lời kể của 1 linh mục
- Theo Bản tin Hiệp thông, Giáo hạt
Gò Vấp -
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét