Ai thắp dùm tôi ngọn lửa lòng
Để tôi sưởi lại những ngày không
Để tôi ngùi nhớ vầng trăng cũ
Thuở ấy, chiều mưa trên bến sông.
Người ấy thầm mang một nỗi buồn
Nỗi buồn trăn trở nhớ quê hương
Chạnh lòng thương kiếp người viễn xứ
Đọng chút tình vương ở cuối đường
Người vì chữ hiếu phải sang sông
Một sáng trời trong ửng nắng hồng
Tôi tắt lửa lòng từ dạo ấy
Bao mùa Xuân Hạ với Thu Đông
Thấm thoát mười năm cách biệt nhau
Mười năm mòn mỏi trái tim đau
Vườn hoang thưa nắng tường rêu phủ
Chẳng biết người xưa nay ở đâu
Khắc khoải năm canh nuốt lệ thầm
Trong tôi hoài vọng mối tình câm
Nàng thơ từ dạo sầu lên mắt
Tắt tiếng lòng ngân khúc nguyệt cầm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét