Sở hữu chút tài mọn, khó viết áng thiên anh hùng ca tầm_nhìn sứ_mệnh cho doanh nghiệp chiêu mộ anh tài. Chút tầm nhìn nơi cửa sổ, khó cào
bàn phím dựng nên bức tranh doanh số , thị phần tuyệt đẹp trong tương lai để lừa
phỉnh chính mình. Thế thời, thuê ngựa, mượn giáp, kích app tôi tham chiến
cùng anh em ôm công nghệ nhằm học thêm cho mình đôi điều hữu ích.
Người làm chiến lược |
Trời xanh không phụ, tôi nghiệm được đồng leng keng
mang về từng ngày “mua rau mua sữa” không phải đến từ chính sách mà là nhờ
khách hàng. Các chính sách hỗ trợ tốt mấy, dễ ăn mấy cũng phải hiện thực hóa bằng
số cuốc chở khách hàng anh em tài thực nhận. Ngạnh công, nhuyễn công, khí công…
của dàn lương cao chữ C (CFO, CEO, CSO, CIO, COO, CHRO, CLO, CMO, CTO…) uy lực
quảng bá cỡ nào cũng phải thực tế bằng số lượng khách hàng chịu chi, chịu đi đủ
lớn, liên tục phát triển… để giữ chân và lôi kéo thêm anh em trung nghĩa tín về
làm việc.
Ứng dụng công nghệ ngày nay được thời mang thêm ngàn
công ăn việc làm mới nhưng… (...lại nhưng…) đang mai một đi mảnh văn hóa Sài Gòn,
nơi những người xe ôm chuyên nghiệp bám lấy nghề để kiếm sống, họ không có nhiều
cơ hội lựa chọn nghề nghiệp, không bằng cấp, không tay nghề, tuổi cao, sức khỏe
hạn chế… Hướng đến, giữ chân, thu hút khách hàng và cùng phát triển với họ được
không ? Đa đoan nhiều, muốn nhiều hơn nữa … liệu đây là bệnh nghề nghiệp của những
người làm chiến lược như tôi.
Tôi đang nhìn được một phần lời giải !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét