Đọc báo sáng là món ăn tinh thần không thể
thiếu của số đông người Sài Gòn. Nếu có ai đó nói với tôi rằng “Người Sài Gòn
sao mà mê đọc báo thế” thì điều đó cũng hoàn toàn dễ hiểu.
Cứ thử rảo một vòng quanh vài con đường lớn
như Xô Viết Nghệ Tĩnh, Nguyễn Thị Minh Khai, Điện Biên Phủ... rồi ngoặt vào một
con hẻm nhỏ nào đó, bạn sẽ thấy các sạp báo bày bán la liệt đủ mọi loại báo từ
Tuổi Trẻ, Người Lao Động... đến các tạp chí như Tiếp thị Gia đình, tạp chí Truyền
hình... Và đâu đâu cũng có thể thấy người Sài Gòn đọc báo.
Từ sáng sớm tinh mơ, các sạp báo lớn nhỏ đã lại
tấp nập người mua, kẻ bán. Dù có vội vàng gấp gáp đến mấy đi chăng nữa, người
Sài Gòn cũng phải cố dành vài phút để ghé qua sạp báo mua cho được một hai tờ
báo mới.
Đọc báo mọi nơi, mọi
lúc
Đọc báo trước giờ làm việc |
Người Sài Gòn đọc báo thuộc đủ mọi giới, từ
những giáo sư, bác sĩ, công nhân viên chức cho đến các cô, cậu học sinh, sinh
viên; ngay cả những người đạp xích lô, đi xe ôm cũng tranh thủ lướt qua trang
báo với những tin tức thường ngày ở TPHCM.
Có nhiều lý do để người Sài Gòn đọc báo, có
thể người ta đọc để nắm bắt thông tin và cũng có thể đọc chỉ để giải trí, hay đơn
giản đó là một thói quen không bỏ được... Nhưng dù là lý do gì đi nữa thì họ
cũng có cùng một điểm chung là niềm đam mê đọc báo.
Cái cách mà người Sài Gòn đọc báo cũng thật
đáng yêu. Người Sài Gòn có thể đọc báo ở mọi nơi, mọi lúc. Người ta đọc ở cơ
quan, công xưởng, đọc ngay trên những vỉa hè lộng gió, đọc trên những chuyến xe
buýt đường dài. Và trong khi đọc báo dường như ranh giới về giai tầng, địa vị,
nghề nghiệp đã bị xóa nhòa, có khi họ cùng đọc chung một tờ báo để chia sẻ
thông tin hay thậm chí tranh luận “nảy lửa” về một sự kiện nào đó. Cũng có thể
đoán được phần nào tính cách người Sài Gòn qua cách đọc báo của họ, chẳng hạn
có người hứng chí vỗ đôm đốp vào đùi, còn người thâm trầm hơn thì chỉ gật đầu
tâm đắc...
Một phần máu thịt của
cuộc sống
Ở TPHCM cách mà người ta bán báo cũng hết sức
đa dạng. Có sạp báo to, sạp báo nhỏ, có cả những sạp báo di động có thể xâm nhập
vào từng ngóc ngách trong địa bàn dân cư. Và không thể không nói đến những người
bán báo dạo nữa, họ góp phần làm thi vị thêm không khí buổi sáng của TP.
Báo chí ở TPHCM rất phong phú về chủng loại,
đủ để đáp ứng mọi nhu cầu của người đọc. Với người ưa thích thể thao thì có thể
đọc các loại báo thể thao với những tin tức nóng hổi, những bài bình luận sắc sảo
về các trận đấu bóng đá đỉnh cao hay những trận quyền Anh, quần vợt dữ dội đến
nghẹt thở!
Những người ưa thích phim ảnh, kịch trường có
thể tìm đến với các tạp chí điện ảnh, tạp chí truyền hình... Với người muốn tìm
hiểu tình hình thời sự trong nước và quốc tế thì không thể thờ ơ với các trang
viết có nhiều thông tin nhanh trên các báo Người Lao Động, Tuổi Trẻ, Thanh
Niên...
Nói tóm lại dù là người già, người trẻ, dù là
sinh viên hay công nhân dù là ông này, bà nọ, tất thẩy đều có thể tìm được những
trang mục, những tờ báo mình ưa thích.
Có anh bạn nói đùa với tôi rằng: Nếu một ngày
nào đó, vì một nguyên nhân nào đó mà các sạp báo trở nên vắng bóng và người Sài
Gòn bỗng dưng không thích đọc báo nữa thì sao nhỉ? Tôi nghĩ chắc sẽ buồn lắm, sẽ
thiếu đi một cái gì đó thật gần gũi và rất đổi thân thương, bởi đọc báo đã trở
thành thói quen và đã là một phần máu thịt trong cuộc sống của người Sài Gòn.
Và vài hình ảnh lượm lặt dọc đường tôi qua:
Cụ già say sưa với tờ báo chiều do cô bé bán dạo tặng lại tại vỉa hè Nhà thờ Đức Bà. |
Đọc ké báo của bạn hàng |
Cà phê và báo sáng |
Phong cách "quý tộc" đọc báo |
Phong cách "ngồi xe" đọc báo |
Phong cách "kinh doanh" đọc báo |
Phong cách "bác tài" đọc báo |
Phong cách "gia đình hạnh phúc" đọc báo |
bantinthitruong.blogspot.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét