Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

BỘ HÀNH CA


Tôi đã ôm một vừng dương ấm như tiếng dương cầm thuộc một cung bực trầm buồn để ra đi chép nốt bài thơ nhân thế.

Người tiễn chân tôi là một bầy cuồng sĩ thiếu thốn áo cơm nhưng rất giàu sang tình thương yêu và đất trời trăng gió. Họ đã gửi cho tôi một túi đàn với một nắm thơ để mang theo làm lương thực. Trong lời thơ có dặn rằng: lúc giận hờn hãy nhìn ánh trăng lên, lúc cô đơn hãy tìm ánh dương mà sưởi ấm.
Bài ca thất nghiệp:"Hãy hát vang lên lên rằng dù rằng đang ta đang thất nghiệp, hãy mỉm cười và
Những lúc buồn lòng hãy hát to lên bài ca: “Cùng nắm lấy tay nhau” để những người bạn đồng hành cùng dõi mắt về ánh mặt trời và nhìn nhau với nụ cười cởi mở.
Bài ca thất nghiệp:"Hãy hát vang lên lên rằng dù rằng đang ta đang thất nghiệp, hãy mỉm cười và
Bài ca thất nghiệp:"Hãy hát vang lên lên rằng dù rằng đang ta đang thất nghiệp, hãy mỉm cười và
Tôi đã đi và không bao giờ trở về dấu chân xưa cũ. Cát bụi thời gian đã vùi lấp đi rồi thì những hình ảnh thời xưa là quá khứ.
Bài ca thất nghiệp:"Hãy hát vang lên lên rằng dù rằng đang ta đang thất nghiệp, hãy mỉm cười và
Dù toa xe lửa chỉ chạy trên một đường rầy, dù những chiếc xe hơn xuôi ngược trên đại lộ thênh thang cũng không bao giờ trở lại với ý nghĩ lúc ra đi.
Dành tặng cho Thiên Thi Ân và các anh em Thiên Ân đang điêu khắc gỗ tại Bình Quới, Thanh Đa
Cho nên tôi không tiếc thương một cái gì đổ vỡ như sợ một hiện tại huy hoàng sẽ tắt mà hãi hùng rước lấy đau thương. Tôi không phải là con thiêu thân, quáng ánh đèn đêm mà lăn xả vào phố phương son phấn, dù ở nơi son phấn phố phường có những cánh tay giai nhân rước tôi làm phò mã, ngất nghễu trên gấm lụa vàng son.
Dành tặng cho Thiên Thi Ân và các anh em Thiên Ân đang điêu khắc gỗ tại Bình Quới, Thanh Đa
Dành tặng cho Thiên Thi Ân và các anh em Thiên Ân đang điêu khắc gỗ tại Bình Quới, Thanh Đa
Tôi sẽ tức tốc ra đi để một trưa hè nắng gắt, dừng bước chân giang hồ bên quán vắng đìu hiu, uống bát nước chè xanh của người nông dân chất phát, nghe gió lộng đất trời mà chép nốt bài thơ. Nếu không may tôi lạc vào trận địa mịt mù khói lửa giao tranh, tôi sẽ gào to lên: “vì sao các người bắn giết ?”. Nếu một lá cờ nói nhỏ với tôi rằng: chúng tôi sống nơi đây chẳng có nụ cười, chẳng có tình thương và một chút tự do làm vốn liếng… Tôi sẽ góp sức bóp cò, bắn tan lá cờ cường quốc, cho vỡ hết mộng muôn đời áp bức xâm lăng.
Danh sách hơn 300 hội viên Hội Chế biến gỗ & TCMN TP.HCM (Hawa) cập 
Nếu không may tôi gục đầu chết giữa chiến trường, linh hồn tôi sẽ hóa thành muôn vạn âm binh theo phò hộ những người khốn cùng yếu đuối, cho đến khi loài người mở hội hoan ca.
Danh sách hơn 300 hội viên Hội Chế biến gỗ & TCMN TP.HCM (Hawa) cập
Tôi sẽ đi vào tâm tư của những con người ngõ hẻm. Họ sống bên nhau với những nụ cười rất ít mùa xuân trong ánh mắt. Tâm hồn tôi lại phải ra đi. Nhưng tôi hẹn ngày mai cùng ca vang với bầy cuồng si bạn tôi những bài ca rất ngọt. Chúng tôi sẽ nắm lấy tay nhau đi hái những bông hoa dân tộc nở đầu mùa.
Danh sách hơn 300 hội viên Hội Chế biến gỗ & TCMN TP.HCM (Hawa) cập
Danh sách hơn 300 hội viên Hội Chế biến gỗ & TCMN TP.HCM (Hawa) cập
Tôi sẽ gói trọn ánh mặt trời vào khăn tay để tặng những trái tim lâu ngày còn giá rét. Trời xanh biếc sẽ biếc lên màu ngọc bích và những dân cày sẽ ngủ dưới hàng cây râm mát trong những cánh đồng ruộng mênh mông chín vàng bông lúa.
Danh sách hơn 300 hội viên Hội Chế biến gỗ & TCMN TP.HCM (Hawa) cập
Tôi sẽ xin làm mục đồng để ngủ trên lưng trâu và một cánh chim bồ câu rất trằng sẽ che dùm tôi ánh nắng mặt trời. Tôi sẽ hát trong giấc mơ một bài đồng dao nhí nhảnh và con trâu sẽ thủng thỉnh đưa tôi về thôn xóm trong nắng chiều đượm mùa lúa ngọt yêu thương.

(Phong Sơn -1969)

2 nhận xét:

  1. Em đã nghe về bác Lê Nhật Trừng, hôm nay mới được đọc bài.Thanks anh !

    Trả lờiXóa