Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

ĐÂU LÀ BẢN LĨNH ĐÀN ÔNG CHÚNG TA


Bản chữ: Nghĩa - Dũng Hiếu nghĩa nhân lưu tồn

Trai trẻ thì leo núi, chơi xe mô-tô, xăm mình, chơi thể thao mạo hiểm. Trai hòm hòm thì xe xịn, giày đẹp, điện thoại sang. Trai già già thì sự nghiệp ngon, tiền bạc rủng rỉnh, xài hàng hiệu. Đàn ông làm mọi điều có thể để trưng ra cho phụ nữ choáng ngợp và nhận định mình đúng là... đàn ông thứ thiệt. Có người thừa nhận đầu này, người thì giấu, người thì không nhận... nhưng tựu trung ai cũng giống ai cả.

Nhưng, có bao nhiêu người đàn ông như ta nhận ra ta cố công vậy, gồng mình cực khổ vậy, mà chỉ một phút hớ hênh nào đó, như khi lái xe trước ánh mắt của bạn gái, con gái yêu, vợ yêu, hình tượng bể vụn, bao nhiêu công sức đổ sông đổ biển.

Ví như khi đàn ông chở con ngồi trước, đi qua ngã tư, đèn xanh chưa bật, xe bốn bánh còn băng qua, đàn ông vẫn ngấp nghé vù qua. Xe khách lao tới phanh gấp nghe rùng mình. Đàn ông làm gì thế, với sự sống của con gái nhỏ của mình? Hay anh mải say với tốc độ, quên mất làm đàn ông cũng có lúc phải chậm rì, miễn đừng làm con gái của mình sợ?

Đàn ông nhậu say mèm, chở bạn gái về khuya, bạn gái cương quyết nói để em chở. Anh không chịu, anh là đàn ông, không ngồi sau váy phụ nữ. Xe xiêu vẹo trên đường, thỉnh thoảng vọt ga bất thần làm cô gái sợ hãi. Đàn ông kiểu gì thế này, với cô gái mình yêu đang sợ hãi sau lưng?

Đàn ông chở con đi bơi, thấy ngã tư trống trải, vù qua thẳng tưng. Đứa bé gái ngồi sau ôm bố ngơ ngác nhìn đường. Anh có nghĩ con đường vắng hôm nay chưa có một gã bố khác liều mình, thì anh có thể chở con đến hồ bơi. Một ngày nào đó, giữa ngã tư, ta có thêm những ông bố yêng hùng rồ ga lao thẳng vào nhau, anh sẽ làm gì với những đứa trẻ thơ ngây đang háo hức chờ đến hồ bơi?

Gia đình là tài sản quý nhất người đàn ông hằng tìm kiếm

Đàn ông là người bản lĩnh mà !!!

Đàn ông chở vợ con đi chơi. Đường đông, anh vội. Cả nhà bốn người nhưng anh vẫn vít ga, lách người, lượn vòng. Anh có biết đàn ông sinh ra ở trên đời để làm gì không?

Đàn ông chở cả nhà về quê ngày hè. Muốn nhanh, muốn gần, anh rẽ hẳn vào đường cao tốc cấm xe máy. Anh chạy băng băng, nép sát những chiếc xe tải đang phóng tốc độ cao giữa đường lớn. Anh có thể nhớ đến con trai nhỏ háo hức về thăm bà nội. Anh chắc đã tưởng tượng ra những ngày hè bé được chơi đùa cùng anh em trên đồng lúa, cạnh bờ ao quê hương. Nhưng anh đã làm gì vậy, chỉ vì tiếc một vài giờ chạy xe, anh đã đưa cả nhà vào con đường tử thần, nơi hàng ngày trên báo người ta vẫn nói về tai nạn bất thường của những chiếc xe máy lao vào đường cấm?

Nếu một phút nhớ ra mình là đàn ông, xin ta đừng quên các thiên thần sau lưng, trước mặt. Họ không phải thiên thần đeo cánh lượn đến miễn phí làm vui đời anh. Họ là những người mà anh cần chứng tỏ, trong một phút đèn đỏ anh là đàn ông, trong một cơn say anh vẫn là đàn ông nhưng còn là cha, là bồ, là chồng.

Hy vọng trong một phút nhớ ra, ta đủ chậm chân lại để thấy con gái mình sợ hãi, người yêu mình bị đe dọa, gia đình của mình đứng trước cái chết cận kề đầy ác độc của những lần vội vã.

Con đường chỉ là nơi đến và đi. Nhưng lúc ấy, liệu ta có đủ đàn ông, để nhớ ra nghĩa vụ cao vời vợi khiến mình được sinh ra trong đời, để che chở cho những người mình thân yêu khi họ cần đến mình nhất?


Đàn ông chỉ cần vậy thôi, chắc là đủ rồi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét